Thứ Năm, 9 tháng 12, 2010
ĐÀ CHỦ HOÀNG MINH CHÍ VỀ QUÊ
Đồng Xoài bỗng nổi cơn giông;
Bụi bay mù mịt cây gồng trước giông;
Bóng người trong gió liêu siêu;
Quần áo nhăn nhúm tiêu điều thảm thương;
Bóng người giờ mới tỏ tường;
Đó là ông Chí trên đường về quê;
Ba lô quần áo thảm thê;
Mấy bộ áo rách đem về lau chân;
Đôi giầy đất bám cả cân;
Mấy đồng tiền lẻ ông lân cạp quần;
Mặt mũi lem luốc bất cần;
Tóc không thèm mọc vì tuần cầm hơi;
Đôi mắt đỏ sọc thẫn thờ;
Về quê mà chẳng có tờ năm trăm;
Rồi đây chúng bạn đến thăm;
Con nhỏ háo hức tròn năm bố về;
Trong túi thì đã hết tiền;
Cảnh trời u ám vận liền vào thân;
Một mình lầm lũi phù vân;
Bóng người chao đảo, đôi chân như chì!
Đăng ký:
Đăng Nhận xét (Atom)
Phân đà chủ về quê vui vẻ nhé
Trả lờiXóa