Chủ Nhật, 16 tháng 9, 2012

Hãy nhớ lại thủa anh hùng chạy nhảy !




NHỚ NGHỀ


Gậm một khối căm hờn ôm váy vợ,
Ta nằm dài, trông ngày tháng dần qua.
Khinh lũ người kia ngạo mạn, ngẩn ngơ,
Giương mắt bé riễu oai linh rừng thẳm
Nay sa cơ, bị vợ cầm  tù hãm
Để làm trò lạ mắt, thứ đồ chơi.
Chịu ngang bầy cùng bọn xe ôm dở hơi,
Với cặp vợ chồng bán chè xanh vô tư lự.


Ta sống mãi trong tình thương nỗi nhớ,
Thủa tung hoành, hống hách những ngày xưa.
Nhớ cảnh công trường, nhà trọ, quán bia,
Với tiếng thét gào nhân công cùng đệ tử,
Với khi hát karaoke tưng bừng bia cùng “tay vịn”
Ta bước chân lên, dõng dạc, đường hoàng,
Lượn tấm thân như sóng cuộn nhịp nhàng,
Vờn bóng, ôm từng em hôn chùn chụt.
Trong đêm tối, mắt thần khi đã quắc
Là khiến cho mọi vật đều im hơi.
Ta biết ta chúa tể muôn của loài
Giữa chốn quần thâm, không tên không tuổi.

Nào đâu những đêm vàng bên quán thịt cày,
Ta say mồi cùng bên A uống cạn từng chai quốc lủi?
Đâu những ngày mưa chuyển bốn phương ngàn
Bọn ta tụ lại nào chắn cạ cùng tá lả lô đề?
Đâu những bình minh cây xanh nắng gội
Từng người một xếp hàng nghe lệnh rồi lên xe tưng bừng?
Đâu những chiều lênh láng máu sau rừng
Ta đợi chết mảnh mặt trời gay gắt
Để ta chiếm lấy từng đồng tiền chân thật?
-- Than ôi! thời oanh liệt nay còn đâu?

Nay ta ôm niềm uất hận ngàn thâu
Ghét những cảnh không đời nào thay đổi,
Những cảnh đưa con đi học cùng đi dhợ nấu cơm:
Hết xem ti vi rồi trà đá lúc ngồi không;
Giả đánh cờ, chơi tú cùng cánh về hưu chẳng tinh thông
Len dưới nách mặc cả từng đồng xu mua rau muống;
Dăm việc vặt diện nước linh tinh không bí hiểm
Cùng làm thuê cho bọn chíp sinh sau
Cám cảnh công trường nhộn nhịp năm nao.

Hỡi oai linh, Công ty Công trình hùng vĩ!
Là nơi tay nghề tài ba ta ngự trị,
Nơi thênh thang ta vùng vẫy ngày xưa
Nơi ta không còn được thấy bao giờ!
Có biết chăng trong những ngày ngao ngán
Ta đang theo giấc kiếm nhiều cho sánh anh em
Để vợ ta cùng các con hết cơ cùng cực
-- Hỡi công trình bưu điện của ta ơi!


Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét